Read more »

 Bệnh dại (rabies) là một trong những bệnh truyền nhiễm nguy hiểm nhất mà loài người từng biết đến. Điều đáng sợ nhất là khi đã phát bệnh thì tỷ lệ tử vong gần như 100%, cho đến nay y học hiện đại vẫn chưa có thuốc chữa khỏi nếu không được xử lý kịp thời trước khi phát triệu chứng.

1. Virus dại tấn công hệ thần kinh trung ương

Virus dại (Rabies virus) không lan tỏa trong máu như các bệnh thông thường, mà di chuyển dọc theo dây thần kinh từ vị trí vết cắn về phía tủy sống và não. Quá trình này có thể kéo dài từ vài ngày đến vài tháng, tùy vào vị trí vết thương (vết cắn càng gần não thì càng nguy hiểm).

Khi virus đã lên đến não bộ, người bệnh bắt đầu có triệu chứng như:

  • Sợ nước (do co thắt cơ họng)

  • Lú lẫn, kích động, sợ ánh sáng

  • Co giật, hôn mê

  • Tê liệt toàn thân và tử vong

Một khi đã xuất hiện triệu chứng, người bệnh không còn cơ hội cứu chữa.

2. Bệnh dại không có thuốc chữa, chỉ có cách phòng ngừa trước khi phát bệnh

Điểm mấu chốt là:

Bệnh dại có thể phòng ngừa 100% nếu tiêm vắc-xin kịp thời, nhưng gần như 100% tử vong nếu không tiêm.

Ngay sau khi bị chó (hoặc mèo, dơi, cáo…) nghi dại cắn, phải:

  • Rửa sạch vết thương bằng xà phòng dưới vòi nước chảy liên tục trong 15 phút

  • Tới cơ sở y tế ngay để tiêm vắc-xin phòng dại

  • Nếu vết cắn sâu hoặc gần não, có thể cần thêm huyết thanh kháng dại (HRIG)

3. Vì sao nhiều người vẫn chủ quan?

Nhiều người bị chó nhà cắn nghĩ rằng "chó nhà thì chắc không sao", hoặc "cắn nhẹ thôi mà", nên không tiêm phòng. Đây là quan niệm sai lầm chết người. Vì:

  • Chó nhà vẫn có thể nhiễm virus dại mà không biểu hiện rõ ràng ngay

  • Virus dại có thể tồn tại trong cơ thể vật nuôi trước khi chúng phát bệnh

  • Cắn nhẹ, trầy xước da, hoặc liếm vào vết thương cũng có nguy cơ lây dại

4. Tóm lại:

Không có cơ hội thứ hai với bệnh dại. Nếu bị chó nghi dại cắn mà không tiêm phòng, gần như chắc chắn tử vong.

Vì thế:

  • Tiêm phòng càng sớm càng tốt

  • Không chờ triệu chứng

  • Đừng chủ quan kể cả với chó nhà, chó nuôi lâu năm